Tuần rừng ngày Tết đến
Với cán bộ kiểm lâm và những người làm nhiệm vụ giữ rừng, những ngày Tết chính là thời gian cao điểm của công tác đấu tranh, ngăn chặn phá rừng và trực phòng chống cháy rừng. Bởi đây là lúc Tây Nguyên đang trong giữa mùa khô, cộng với việc các đối tượng xấu thường lợi dụng những ngày Tết để thực hiện hành vi vi phạm pháp luật.
Vườn Quốc gia (VQG) Chư Yang Sin (thuộc hai huyện Lắk và Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk), có những dãy núi hùng vĩ nhất Tây Nguyên với các đỉnh liền kề có độ cao lần lượt là 1.100m, 1.700m, 2.405m, và 2442m. VQG Chư Yang Sin bốn bề núi cao bao bọc, cuối năm nơi đây tiết trời càng thêm giá lạnh, nhưng cái rét của sự biến đổi khí hậu không làm giảm đi sự quyết tâm trong công tác giữ rừng của lực lượng kiểm lâm. Để bảo vệ cho từng gốc cây, con thú nhiều khi họ phải đánh đổi bằng máu và tính mạng.
Kiểm trang rừng, phòng chống cháy rừng
Mỗi đợt đi tuần, lực lượng kiểm lâm thường có 7-8 người, gùi theo quần áo, vật dụng cá nhân và thức ăn trong vòng một tuần, mỗi ngày đi bộ khoảng 20 km, họ luồn sâu vào rừng để tuần tra, canh giữ. Mùa nắng thì việc đi tuần đã khó vì chặng đường hiểm trở, đến mùa mưa đường lại trơn trợt nên rất cực.
Cái khó khăn nhất là mỗi lần đi sâu vào trong rừng, không có sóng điện thoại, bộ đàm nên không thể liên lạc với bên ngoài. Nếu như gặp chuyện gì bất trắc, họ không thể ngay lập tức gọi điện để báo về trung tâm để xin ý kiến chỉ đạo, mà quãng đường đi ra để báo tin phải đi bộ mất 2 ngày.
Ngày Tết, anh em phải chia ca nhau ra để tuần tra, kiểm soát. Cũng có đôi lúc anh em kiểm lâm mình không khỏi thấy chạnh lòng, nhớ nhà da diết, nhất là thời khắc giao thừa. Nhưng nhiều lần như vậy cũng thành quen, mọi tâm sự được nhường chỗ cho công việc.
Chấp nhận cảnh sống xa gia đình, người thân, len lỏi giữa đại ngàn với những giấc ngủ chập chờn để kiểm tra, ngăn chặn hoạt động của bọn lâm tặc. Dù khó khăn, gian khổ là vậy, nhưng các cán bộ, nhân viên nơi đây chưa bao giờ muốn bỏ rừng. Họ luôn quyết tâm, nỗ lực để giữ màu xanh cho những cánh rừng Chư Yang Sin.
Cũng như thế, tại Trạm kiểm lâm khe Vinh (Khu bảo tồn thiên nhiên Sông Thanh, tỉnh Quảng Nam) cũng có những người xa gia đình, xa vợ con, bám trụ suốt ngày đêm ở nơi rừng xanh nước độc không kể ngày nghỉ, hay dịp lễ, Tết… là những khó khăn, thử thách mà bất cứ cán bộ, “người lính” kiểm lâm nào ở đây đều phải trải qua.
Anh em đi tuần, có khi tới gần nửa tháng, phải ngủ lại trong rừng. Nếu trời mưa, nấu chín được cơm đã là may. Vào tháng Tư, tháng Năm có gió to, những cơn mưa rừng bất chợt khiến cành cây khô từ trên cao rơi xuống như những mũi tên. Đó là chưa kể những lần bị lâm tặc cản trở, chống đối bằng vũ khí.
Bữa cơm giữa rừng
Đối với những người chiến sĩ kiểm lâm Trạm kiểm lâm khe Vinh thì việc sum họp cùng gia đình, người thân trong dịp Tết là điều gì đó “xa xỉ.” Với họ, số lần ăn Tết ở giữa rừng cùng đơn vị có lẽ luôn xấp xỉ thâm niên ‘tuổi quân’ của chính mình.
Trạm bảo vệ rừng Hướng Phùng (Hướng Hóa, Quảng Trị) nằm cách biệt giữa rừng phòng hộ Hướng Hóa- Đakrông với 12 cán bộ bảo vệ, quản lý 7.500 ha rừng. Lâm phần quản lý nằm trên địa bàn các xã Hướng Tân, Hướng Phùng, Tân Thành, Hướng Sơn… của huyện miền núi Hướng Hóa.
Những ngày tết, tiết trời ở huyện miền núi này nắng ráo, khô hanh nên rất dễ xảy ra cháy rừng. Vì thế, theo nhiệm vụ được giao, những cán bộ giữ rừng Trạm Hướng Phùng phải có mặt 24/24 giờ ở các chòi canh lửa, dõi mắt theo những cánh rừng.
Tuần tra rừng ngày Tết
Cuộc “họp mặt” trong thời khắc giao thừa của các cán bộ bảo vệ rừng Trạm Hướng Phùng diễn ra chưa đầy một giờ đồng hồ. Sau mâm cúng đầu năm cũng là lúc họ giã từ nhau để trở về chòi canh lửa nằm giữa bao la cây rừng. Trước khi đi, họ trao cho nhau những lời chúc mừng năm mới cùng cái bắt tay thật chặt.
Tết đến, xuân về là dịp để mỗi người con trên quê hương đất Việt sum họp, đoàn viên, tuy nhiên với những những “người lính” gác rừng lại chấp nhận hy sinh hạnh phúc riêng tư để ngăn chặn nạn chặt phá sơn lâm, giữ bình yên cho đại ngàn.