Cập nhật thông tin chi tiết về Kẹo Hồ Lô Cho Niềm Vui Trẻ Nhỏ mới nhất trên website X-bikeman.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Với chiều dài 20cm cùng với màu sắc đỏ rực và hương vị ngon ngọt, kẹo hồ lô – một món ăn tràn đầy kỷ niệm tuổi thơ rất thích hợp để đón đêm Trung thu tưng bừng. Kẹo hồ lô cho niềm vui trẻ nhỏ
Hàng năm khi thời tiết bắt đầu chớm thu se se lạnh cũng là lúc những xiên kẹo hồ lô được bày bán khắp các phố phường từ những khu phố lớn gần với các khu hành chính cho đến những ngõ hẻm nhỏ của toàn thành phố Bắc Kinh. Những người bán rong mang trên mình những cây cột bằng rơm hay nhựa có cắm rất nhiều xiên hồ lô, rong ruổi trên những chiếc xe đạp, trên những chiếc xe bốn bánh, mang những sắc màu sặc sỡ đi khắp nơi trong thành phố. Hình ảnh kẹo hồ lô bắt đầu như thế đó. Và hôm nay, kẹo hồ lô không còn riêng ở Trung Quốc, nó đã trở thành hình ảnh tuổi thơ của mọi đứa trẻ. Cầm trên tay xiên kẹo trái cây màu đỏ, xen vào đó là các màu như xanh, cam, tím, …. cây kẹo bình dị mà có sức hấp dẫn đặc biệt với trẻ em và cả người lớn. Vào những đêm trăng tròn, các em nhỏ được cha mẹ mua cho những xiên kẹo ngọt, xúng xính trong những bộ váy áo mới và những chiếc mặt nạ, hòa trong dòng người đón trăng.
Cách làm ra những xiên kẹo hồ lô: Nguyên liệu gồm có: -Những quả táo gai, kiwi, táo, đào, hạt dẻ hoặc các loại trái cây khác – Đường – Que tre để xiên táo Cách chế biến: – Rửa, tách hạt và xâu những quả táo gai đã tách hạt vào que tre. – Nhúng những que táo gai này vào trong nước đường nấu nóng (thắng đường cho đến khi kéo được thành sợi). – Để nguội để tạo thành một lớp vỏ cứng và giòn cho những viên kẹo. Một số thành phần khác như khoai lang hay hạt dẻ nước sẽ được hấp trước khi đem làm kẹo hồ lô. Để làm cho những viên kẹo được tròn đẹp, những quả táo gai sẽ được nhồi thêm đậu xanh hoặc những loại nhân khác. Tuy nhiên những viên kẹo hồ lô làm ra có chất lượng khác nhau tuỳ thuộc vào nghệ thuật của từng người làm kẹo. Với những người làm kẹo việc điều chỉnh nhiệt độ là yếu tố quan trọng nhất quyểt định đến chất lượng của viên kẹo. Nếu nhiệt độ thắng đường quá thấp, viên kẹo sẽ bị dính. Còn nếu quá cao thì lớp vỏ ngoài của kẹo sẽ trông tối màu và mùi vị cũng giảm hấp dẫn đi phần nào.
Kẹo Hồ Lô Là Gì ? Cách Làm Kẹo Hồ Lô Truyền Thống Trung Quốc
Kẹo hồ lô là gì ? Ý nghĩa của kẹo hồ lô với người dân Trung Quốc
Vài nét về kẹo hồ lô
Với câu hỏi kẹo hồ lô là gì ? Mình xin được trả lời như sau.
Kẹo hồ lô (tiếng hán gọi là băng đường hồ lô) là một loại kẹo dân gian có lịch sử lâu đời của đất nước Trung Hoa.
Có rất nhiều bạn rất thích ăn kẹo hồ lô trung quốc và thường thắc mắc kẹo hồ lô làm từ gì? Cách làm kẹo hồ lô như thế nào? Kẹo hồ lô Trung Quốc thường được được làm từ nguyên liệu là trái cây và được phủ một lớp đường ở bên ngoài và được xiên vào que tre dài khoảng 20 cm. Mỗi xiên thường có từ 8 đến 10 viên với màu đỏ óng ánh trông vô cũng bắt mắt. Loại kẹo này thường có vị ngọt của đường trưng và vị mát tới từ hoa quả, chính vì vậy mà loại kẹo này không những được trẻ em mà cả người lớn ưa chuộng.
Hình ảnh kẹo hồ lô
Loại trái cây truyền thống để làm kẹo hồ lô là trái táo gai và đường trưng, tuy nhiên ngày nay cùng với sự phát triển của ẩm thực nguyên liệu để làm kẹo hồ lô cũng trở nên vô cùng phong phú với đủ loại trái cây và siro phủ ngoài.
Đây là một món ăn đường phố có nguồn gốc từ miến Bắc của Trung Quốc và ngay nay đã có mặt ở hầu như mọi ngõ ngách của đất nước Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Trung Hoa.
Ý nghĩa của kẹo hồ lô
Đối với người Trung Quốc kẹo hồ lô là biểu trưng cho sự may mắn, tốt lành với màu đỏ tươi của nó. Họ quan niệm rằng việc ăn kẹo hồ lô sẽ giúp xua đi những điều không may mắn và mang lại những điều tốt lành đến với người ăn. Kẹo hồ lô cũng còn có một ý nghĩa khác là sự viên mãn sung túc với hình ảnh căng tròn của từng viên kẹo.
Kẹo hồ lô đã trở thành một biểu tượng gắn liên với tuổi thơ của mọi người dân Trung Quốc đi qua không biết bao nhiêu thăng trầm của đất nước trở thành một nét đẹp ẩm thực độc đáo của xứ sở tỷ dân. Đó không chỉ còn là một món ăn mà còn mang ý nghĩa biểu tượng.
Ý nghĩa của kẹo hồ lô với người dân Trung Quốc
Món ăn này rất được các đạo diễn Trung Quốc yêu thích khi sử dụng trong các bộ phim cổ trang để làm nổi bật tính dân gian và lịch sử với hình ảnh những xiên kẹo óng ánh ngọt lịm được gắn đầy trên một cái ống rơm.
Thậm chí ở Thanh Đảo, Trung Quốc còn có hẳn một lễ hội kẹo hồ lô kéo dài 1 tuần thu hút rất đông khách du kịch từ khắp nơi trên thế giới.
Lịch sử của kẹo hồ lô ngào đường
Theo như những thông tin được truyền lại thì kẹo hồ lô xuất hiện lần đầu tiên là cách đây 800 năm dưới thời nhà Tống ( năm 960 đến 1279) cụ thể là dưới thời của Tống Quang Tông. Lúc này trong cung của ông có một vị phi tần mắc bệnh trầm cảm đã khiến cho rất nhiều thái y đã phải đau đầu vẫn không tìm ra được cách chữa.
Cho đến một hôm xuất hiện một vị thần y dân gian đã mang đến một phương thuốc kỳ lạ đó là nhúng 5 đến 10 quả táo gai vào nước đường đun nóng sau đó cho bệnh nhân ăn trước mỗi bữa ăn.
Kẹo hồ lô trong lịch sử
Thật không ngờ chỉ sau 2 tuần bài thuốc này đã phát huy tác dụng, người phi tần của nhà vua đã vui vẻ trở lại. Từ đó món ăn này dần dần được biết đến và lưu truyền trong dân gian trở thành một món ăn vặt đường phố phổ biến.
Món ăn này được gọi là kẹo hồ lô bởi vì ban đầu một xiên kẹo chỉ bao gồm 2 trái táo gai, trái nhỏ nằm trên và trái to nằm dưới tạo ra hình dạng rất giống cái hồ lô nên có tên gọi như vậy. Sau này người ta mới cho thêm vào mỗi xiên lên đến 8 đến 10 viên để cho bắt mắt hơn.
món ăn thơm ngon này không chỉ thu hút đối với trẻ em mà còn thu hút cá những người lớn tuổi.
Cách làm kẹo hồ lô ngay tại nhà
Tiếp theo, chính là phần mà mọi người hứng thú nhất, visa GVS xin chia sẻ cho bạn cách làm kẹo hồ lô theo công thức đơn giản dễ dàng mà vẫn có vị ngon đúng điệu.
Nguyên liệu
Nguyên liệu chế biến kẹo hồ lô
Mận (tùy theo số lượng mà bạn muốn làm, ngoài ra có thể thay thế bằng các loại hoa quả khác nếu bạn muốn có gì đó mới mẻ hơn)
200 ml nước
200 g đường phèn
lạc và vừng giã nhỏ
xiên tre
Và cuối cùng là các dụng cụ bếp như nồi, muôi v…v…
Chế biến
Bước 1: Bạn ngâm và rửa sạch mận với nước muối.
Bước 2: Sau khi mận đã ráo nước bạn dùng dao lấy hột ra khỏi quả mận hoặc cắt đôi quả ra cũng được.
Làm nước đường để chuẩn bị làm kẹo hồ lô
Bước 4 Cho hoa quả vào xiên rồi nhúng đều vào nước đường để toàn bộ các viên và các mặt được phủ đều.
Bước 5: Trang trí. Bạn có thể rắc thêm vừng hoặc lạc vào để xiên trông bắt mắt hơn và có thêm vị bùi. Nếu bạn thích truyền thống thì có thể bỏ qua bước này.
Bước 6: Thưởng thức chiếc kẹo hồ lô bạn vừa làm ra.
5
/
5
(
2
bình chọn
)
Niềm Vui Của Một Người Nấu Ăn
Westminster, ngày 25 tháng Sáu, 2014Niềm vui của một người nấu ăn
Theo dòng đời trôi dạt, nhiều niềm vui đã đến với tôi tùy theo cảm hứng ở mỗi thời của tuổi tác, niềm đam mê, và sức khỏe. Có những thú vui đến rồi đi hoặc giảm bớt sự cuồng nhiệt theo thời gian, chẳng hạn như nghe nhạc (punk, classic, sến VN, sến Mỹ), viết truyện, chụp hình, xem phim, sửa nhà (thú vui từ cốt lao động), trồng rau (cốt nông dân), nuôi cá cảnh (chắc từ cốt con rùa sống dưới đại dương thỉnh thoảng hí mắt nhìn mấy con cá sặc sỡ bơi ở chung quanh). Cũng có vài thú vui đến rất hiếm hoặc chưa bao giờ có, ví dụ như kiếm được nhiều tiền để khỏi đi làm chừng một tháng. Rồi đôi khi có niềm vui chợt đến bất ngờ, không chờ đợi mà lại thấy… dzui. Chẳng hạn như nấu ăn.
Viết theo kiểu sến, tôi khám phá trong mình đã có sẵn một anh chàng đầu bếp. Thật ra điều đó không chắc đúng, tôi tìm đến nấu ăn vì nhu cầu, rồi từ đó tôi mang chàng đầu bếp vào chung sống với mình. Sống thì phải hít thở, ăn uống để nuôi dưỡng tấm thân, nên phải biết nấu ăn chút chút nếu không được người khác mang thức ăn đến tận miệng. Xuất thân từ một gia đình không sành ăn uống, và cũng không có dịp để mà “sành” – mẹ bán quán ở chợ nuôi hai con, có gì ăn nấy, như mèo hoang may mắn được thí chủ đến chùa thảy cho vài hạt cơm, tôi rất dễ nuôi mặc dù ăn rất ít.
Tôi bắt đầu “khám phá” nấu ăn từ lúc mới qua Mỹ hồi 1975. Mẹ đi làm suốt trong tuần, chỉ có ngày nghỉ cuối tuần mới có chút thời giờ để nấu ăn cho hai con. Hồi còn học trung học, tôi đi làm ở nhà hàng Mỹ và Tàu, nên được học cách chiên khoai, nướng gà theo lối Mỹ, xào nấu mấy món kung-pao theo cách Trung Hoa, rồi về nhà biểu diễn cho mẹ và em xem. Họ là hai thực khách đầu tiên thẳng thừng từ chối món tôi nấu, nên nhờ đó mà tôi không nuôi mộng mở nhà hàng. Và cũng nhờ vậy mà tôi dần dần làm quen với chuyện bếp núc, đi chợ, tự lo chuyện ăn uống để mẹ khỏi phải bận tâm khi tôi xa nhà.
Bước vào đại học, tôi nhận ra sinh khí nấu ăn bùng lên mạnh mẽ trong tôi. Vì là sinh viên thuộc dạng nghèo, chung quanh phố Happy Valley ở đại học Pennsylvania State University thời đó cũng chưa có quán cơm chỉ, food-to-go của người Việt hoặc người Hoa, nên tôi phải tự túc chuyện nấu ăn để tránh phải vay thêm tiền học. Thời đó mì gói không đa dạng như bây giờ, chưa có mì ma-ma hay ma-meo chi hết, chỉ có mỗi một hiệu Kung-fu ăn riết ngán.
Nhân được xem một phim cũ trong trường, thấy một gia đình Tây nghèo quay quần chung quanh một nồi súp với mấy khúc bánh mì thời hậu chiến, tôi nảy ý định nấu món súp khoai tây. Ngày ấy chưa có Internet, tìm công thức rất khó, nên tôi ráng nhớ cách mẹ nấu súp khoai ở nhà. Khoai tây rẻ, thêm cà rốt, hành tây, và vài miếng sườn bán ở siêu thị cũng không mắc, nên tôi thường nấu một nồi súp được nêm muối thay cho nước mắm, rồi cất tủ lạnh ăn dần cả tuần mà không ngán.
Mỗi tối về phòng trọ sau buổi học, mang súp ra hâm và ăn với bánh mì lát (không có bánh mì baguette như trong phim Pháp) mà lại thấy ngon, có lẽ vì đói hay vì nhớ đến những khuôn mặt vui khi được ăn như trong phim mặc dù chén súp của họ rất lỏng, ít khoai, chỉ có nước để chấm bánh mì, nên tôi cảm thấy như được chia sẻ với những người khốn khó như họ ở một thế giới nào khác. Anh bạn sinh viên sống chung cư xá với tôi không biết và cũng không muốn nấu ăn, một phần là nhờ anh có bạn gái.
Mỗi tuần, cô vợ sắp cưới thường lái xe gần cả trăm dặm để tiếp tế cho chàng mấy món “độc chiêu” như thịt kho trứng, mắm, cá muối, toàn những món tôi từng được mẹ cho ăn ở nhà. Anh và tôi học ngành khác nhau, cũng không mấy hạp trong các lãnh vực khác, chỉ giống nhau ở điểm hiền và ít nói. Thế nên anh không thắc mắc về chuyện nấu ăn, lao xao chộn rộn dưới bếp mỗi tuần một lần của tôi, hoặc chuyện tôi thường đi học về khuya để tránh ăn cùng bàn với anh ta. Cho đến nay tôi vẫn thích ăn món súp khoai tây mặc dù bây giờ món này được nấu theo kiểu chay, ăn với bánh mì baguette “ổ ốm” mua ở ngay phố Bolsa cách nhà tôi không tới một khu phố.
Từ ngày đến phố Bolsa gần ba chục năm trước, tài nấu ăn của tôi được khởi sắc… thấy rõ. Nhờ sống gần mấy tiệm bán các rau trái, thịt cá Việt Nam, tôi cũng bắt chước người ta mua nhiều thứ về chiên xào, nấu nướng mỗi ngày, khiến mấy ông độc thân khác share phòng chung nhà phải thắc mắc, “Thằng chả làm gì mà lăng xăng dưới bếp cả buổi chiều, làm mực, nhặt rau, nấu nướng… hôi thấy mồ tổ.”
Cũng nhờ vậy mà tôi được vợ thương, tôi đoán. Một lần kia lúc mới quen nàng, tôi mời nàng ăn món ragu mà tôi nghĩ là tôi nấu khá lắm với sốt cà chua, khoai tây. Sau này, mỗi lần nấu món ragu và thấy tôi ăn hết mà còn thòm thèm, nàng nhà tôi thường nói, “Hồi đó thấy anh ăn ragu mà tội nghiệp, nấu chi mà lạt nhách, thiếu đủ thứ, nấu trật lất, dỡ òm, vậy mà cũng ăn ngon lành.” Sự nghiệp nấu ăn của tôi đã tạm ngưng nhiều năm, một phần vì bị vợ và các con chê, một phần vì tôi “khớp” tài nấu ăn của vợ, mặc dù vợ nấu không hơn ai nhưng chắc chắn có khá hơn tôi chút chút.
Đến nay, như được hồi sinh trở lại từ thời sống ở trường đại học, tôi bỗng thích nấu ăn mặc dù có rất ít thời giờ. Khởi đầu cho sự kiện “tái khám phá” ông đầu bếp trong tôi là chuyện chúng tôi bắt đầu ăn chay trường từ ba năm trước. Ở Little Saigon này có mấy quán chay, chùa cũng nhiều nên việc tìm thức ăn chay không khó. Thế nhưng không lẽ ngày nào cũng đi nhà hàng, vừa tốn thời giờ lại tốn tiền, hay chỉ ăn rau luộc, đậu hũ chấm nước tương?
Nhờ Internet, tôi khám phá có rất nhiều bạn đồng hành ở khắp thế giới trong việc ăn chay. Nhiều bà, các cô và cũng có mấy ông cung cấp những công thức nấu ăn chay, dễ có, khó có. Rồi lại cũng nhờ ở ngay phố Bolsa đây, tìm thực liệu nấu ăn không khó, nên tôi đã học nấu ăn chay, “khai triển” được nhiều món, một phần để giúp vợ vì nàng bận đi làm suốt ngày, một phần (khá lớn) vì thấy vui trong lòng.
Thế nên chỉ trong mấy tháng “dùi mài internet recipe sử,” tôi nấu được một số món để hai vợ chồng… già ăn lai rai mà không sợ thiếu món. Kể sơ sơ cho bạn nghe để… sợ chơi: tôi đã biết nấu các món chay như phở, bún huế, bún thì là, chả cá… bôn-sa, bánh xèo, trứng chiên, cá sốt cà, rồi còn bánh flan, sữa đậu nành, chè đậu xanh, đậu đen nữa nha. Khiếp chưa! Nàng nhà tôi còn thêm mấy món “độc” mà tôi phải chịu thua như cá kho, bún măng, đồ kho chay Biên Hòa.
Còn rất nhiều món mà tôi có thể học và biết chắc mình sẽ vui khi nấu được thành công. Tuy nhiên, cũng qua giai đoạn tìm hiểu và nấu ăn cả mấy tháng trời, dành suốt một ngày nghỉ loanh quanh ở trong bếp, tôi cũng khám phá vài bí quyết giúp cho món được ngon. Đó là khi nấu thì nên vui vẻ trong lòng. Nấu trong lúc bực bội, buồn bã vì chuyện gì đó thì khó có món ngon. Tôi đã kinh nghiệm được điều đó và chưa thật sự hiểu tại sao, làm như tâm trạng của người nấu cũng thấm vào món ăn như gia vị. Mình vui khi xào nấu và nghĩ đến hạnh phúc của người khác thì hình như niềm vui ấy cũng quyện vào món ăn, làm cho người ăn cũng thưởng thức được cái vui sâu xa hơn vật thực ở trên dĩa. Tôi đoán vậy.
Muốn vui thì làm sao? Tùy mỗi người tự tìm niềm vui cho chính mình. Phương pháp của tôi không chắc hợp với bạn. Ngày trước tôi thường mở nhạc mình thích mỗi khi vào trong bếp. Thế là tôi đã nhún nhảy đôi chân, miệng ca hát khi nhặt rau, vo gạo, gọt khoai, băm boa-rô thả vào chảo dầu canola. Thời gian sau tôi nghe nhạc êm dịu, rồi nhạc niệm, nghe những câu chuyện đạo, nên trong lòng vẫn vui một cách đằm thắm mà không còn náo nhiệt như ngày trước. Rồi nữa, nghĩ đến sự mang lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác chắc chắn sẽ giúp bạn yêu đời hơn, tôi bảo đảm điều đó.
Cũng qua kinh nghiệm nấu ăn, tôi khám phá thêm một điều khác đã nảy sinh trong tôi. Đó là thức ăn không cần cầu kỳ mà vẫn thấy ngon miệng. Điều này khó giải thích hơn cho bạn hiểu. Tôi chỉ có thể nói rằng được ngồi trước một dĩa rau cải bẹ xanh luộc, thêm một miếng đậu hũ chiên, tôi cảm thấy vui vô cùng, vui hơn rất nhiều so với những lần dự tiệc với mấy món sơn hào hải vị được trưng ngay trước mặt. Mỗi khi nghe tôi nói cho xin một chén cơm với rau luộc chấm nước tương là vui rồi, các bạn thường nghĩ tôi nói giỡn, rồi họ lại đi tìm mấy món khác mà họ nghĩ ngon hơn cho tôi.
Không cần nói thêm nhưng chắc bạn cũng đoán ra bữa ăn chiều nay của chúng tôi: cải bẹ xanh hấp với đậu hũ chiên ướp xã ăn với cơm trắng. Ô mà còn thiếu một món, món này tuyệt lắm. Đó là tương Cự Đà. Tôi mới học được bí quyết làm tương Cự Đà, đã làm thử một lần và tương đối thành công. Bảo đảm ngon như mua ở tiệm mà lại chắc chắn rẻ hơn nhiều, mỗi lần làm được cả keo lớn.
Một lát nữa đây, sau khi viết xong bài tạp ghi này, tôi sẽ xuống bếp để làm tương Cự Đà. Bí quyết cho món tương ấy có hai nguyên liệu chính mà tôi chỉ cần nói mớm là bạn sẽ biết ngay công thức, nếu bạn sành nấu ăn. Đó là Miso mua ở chợ Đại Hàn và niềm vui tự trong lòng.
Giá Đỡ Ipad Plyconcept Cookpad Lan Tỏa Niềm Vui Nấu Ăn
Giá đỡ ipad Plyconcept Cookpad là một trợ thủ đắc lực cho các bà nội trợ trong lúc nấu ăn. Plyconcept Cookpad ra đời giúp lan tỏa niềm vui và hạnh phúc khi nấu ăn đến nhiều người hơn.
NIỀM HẠNH PHÚC CỦA NHỮNG BÀ NỘI TRỢ
Nghe thật thú vị, quả thực nấu ăn chẳng khác gì nghệ thuật bởi vì cũng với những nguyên liệu đó mỗi người sẽ cho ra những tác phẩm khác nhau, mà đã là nghệ thuật thì người biến tấu nó phải là một nghệ sĩ. Mỗi nghệ sĩ thì luôn mang trong mình sự đam mê với môn nghệ thuật mà mình theo đuổi, do đó nấu ăn cũng cần có sự đam mê.
Biết bao bà nội trợ đã cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc khi chế biến ra những món ăn ngon. Cảm giác được sự tự hào khi nhìn những người thân yêu của mình vui vẻ thưởng thức những món ăn do mình chế biến.
Nấu ăn là vậy, là đam mê, là nghệ thuật. Những cộng đồng nấu ăn, những mạng xã hội thời thượng, ở đâu cũng có chỗ dành cho “môn nghệ thuật nấu ăn”. Và Cookpad là một mạng xã hội như vậy. Ở đó, mỗi bà nội trợ có thể chia sẻ cho nhau những công thức nấu ăn mà mình cảm thấy tự hào về nó, những bí quyết mà khiến những người khác phải trầm trồ ngưỡng mộ. Họ chia sẻ nó đi như chia sẻ niềm vui và hạnh phúc của mình với những bà nội trợ có cùng đam mê nấu ăn.
PLYCONCEPT COOKPAD LÀ GÌ?
Cũng là Cookpad nhưng không phải là mạng xã hội mà là một sản phẩm từ Plyconcept. Nó là một chiếc giá đỡ ipad, những chiếc giá đỡ này được Plyconcept thiết kế phù hợp với không gian nhà bếp. Mỗi bà nội trợ với chiếc Cookpad từ Plyconcept như có thêm một trợ thủ đắc lực trong nhà bếp, giúp họ có thể dễ dàng vừa nấu ăn vừa theo dõi những công thức, bí quyết và sự hướng dẫn từ những bà nội trợ khác.
Với chiếc Cookpad này, Plyconcept hy vọng rằng nó sẽ giúp lan tỏa niềm vui khi nấu ăn của các bà nội trợ. Qua đó, cũng nhân niềm vui, niềm hạnh phúc của việc nấu ăn và những người thưởng thức lên nhiều lần hơn nữa.
Sự thành công của Plyconcept không thể đo đếm bằng vật chất, mà được thể hiện bằng niềm vui và hạnh phúc của khách hàng khi sử dụng sản phẩm. Plyconcept tự hào là một doanh nghiệp luôn mang lại niềm hạnh phúc cho khách hàng.
Đăng bởi: Ayun Phạm Trọng Duy
tag:giá đỡ ipad, cookpad, giá đỡ ipad trong bếp, kệ đỡ ipad, kệ đỡ ipad trong bếp
Bạn đang xem bài viết Kẹo Hồ Lô Cho Niềm Vui Trẻ Nhỏ trên website X-bikeman.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!